Việt Nam là nước nông nghiệp, gần 80% dân số sống ở nông thôn. Hầu hết chúng ta đều từ nông thôn mà ra, hoặc có gốc gác từ nông thôn. Thế mà không ít nhà báo lại “đánh” nông dân đến… dã man nhằm thu hút bạn đọc cho tờ báo mình. Điều lo ngại là sự nhẫn tâm ấy có dấu hiệu ngày càng gia tăng khi trên nhiều tờ báo đã đăng nhiều thông tin: Gạo giả, mực cao su, sầu riêng ngâm thuốc chóng chín, rau sạch mà không sạch…
Là một thần đồng thơ, nhà báo nổi tiếng Trần Đăng Khoa đã có nhiều bài viết về nông thôn, người nông dân và dành tình cảm trân trọng đối với họ. Trong bài thơ “Hạt gạo làng ta”, nhà thơ viết: “Hạt gạo làng ta/Có nắng tháng Bảy, có mưa tháng Ba… Nước như ai nấu/Chết cả cá cờ/Cua ngoi lên bờ/Mẹ em xuống cấy…”. Đúng là: “… Dẻo thơm một hạt, đắng cay muôn phần”.
Thế mà có nhà báo moi móc trong hạt gạo Việt có dư lượng thuốc kháng sinh… để rồi “hạt gạo làng ta” xuất khẩu ra thế giới bị xăm soi quá nhiều… Đúng là ta làm hại mình! Đành rằng, sự xăm soi là quy định của nhập khẩu, nhưng những thông tin “báo hại” đó lại là nguyên cớ để giảm giá, đẩy phần thua thiệt cho người nông dân.
Mùa Hè này, có báo đưa tin: Nông dân dùng lưu huỳnh để xông cho quả nhãn tươi, sáng màu hơn, bảo quản lâu hơn. “Hung tin” đã làm sập các vườn nhãn ở Hưng Yên và nhiều nơi khác vì giá tụt xuống gần một nửa.
Hơn 10 năm trước, một đài thực hiện phóng sự truyền hình nêu: Viêm não Nhật Bản có một phần nguyên nhân từ ăn vải thiều. Thế là thủ phủ vải ở Lục Ngạn, Bắc Giang rụng đầy vườn bởi giá bán tại nơi chỉ 1.000 đồng/kg, không đủ trả công hái.
Mới đây, phóng sự “chổi quét rau sạch” của nhà đài cũng đã bị người trong cuộc và dư luận ném đá.
Lại đến lượt số phận con cá rô phi, nhà báo “cho cá ăn” bằng… thuốc trừ sâu! Theo đó, từ chợ cóc ở phố, chợ quê đến các siêu thị, con cá rô phi bị chối bỏ trong giỏ đi chợ của người nội trợ.
Và nhiều nữa…