Vào năm 2006 một quyết định được xem là khá bất ngờ và thậm chí còn bị nhiều người xem là ngu ngốc của công ty Asahi Breweries, Ltd của Nhật Bản cùng lúc hợp tác với 2 công ty khác là Sumitomo Chemical và Itochu đã thuê 1.500 mẫu ở Lai Dương, tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc với thời hạn 20 năm để trồng “rau sạch”.
Kì lạ thay, sau khi họ nhận được đất, từ những mảnh đất trồng của người dân, họ đã bỏ hoang, cỏ mọc cao, với đầy cỏ dại.Nhiều sự nghi ngờ được đặt ra. Rất nhiều người dân, thấy mảnh đất trước đây của mình bị bỏ hoang thì cảm thấy rất tiếc nuối. Thậm chí họ còn nghi ngờ về mục đích thuê đất. Đối với người Trung Quốc thì người Nhật luôn bị xem là có ác cảm. Và nhiều nghi ngờ đã xuất hiện. từ việc cho rằng công ty kia thuê đất tìm kho báu, thăm dò khoáng sản, hay mục đích không chính đáng khác.
Bài học của lịch sử, áp dụng cho hiện tại.
Có một câu hỏi lớn đặt ra là tại sao một đất nước , con người luôn quý trọng tài nguyên, tiết kiệm từ những thứ nhỏ nhất, lại lãng phí 5 năm bỏ hoang đất. Nhưng không, sau 5 năm, họ đã bắt đầu bắt tay vào công cuộc của mình với sự ngỡ ngàng. Họ trồng ngô, đậu tương, và nuôi bò. Họ chỉ sử dụng phân hữu cơ sinh học, phân bò tự ủ. Những bài học trước đây về phát triển của những năm 1965 – 1975 của chính nước Nhật, hay các bài học về phát triển nông nghiệp của Mỹ thời kì công nghiệp. Đã khiến họ phải làm như vậy. Sau 5 năm đất đai sẽ trở về tình trạng ban đầu, việc đất đai bị bạc màu do sử dụng phân bón hóa học, thuốc trừ sâu gần như bị loại bỏ.
Để cải tạo đất, họ nuôi bò – trồng ngô – đỗ tương. Bò tạo ra phân giúp cải tạo đất, đỗ tương xen canh giúp đất không bị bạc màu và sâu bệnh, ngoài ra đỗ tương cải tạo đất rất nhanh. Sau khi ngô phát triển, lại tạo nên nguồn thức ăn cho bò. Và quá trình này kéo dài thêm vài năm trước khi một quy trình hoàn chỉnh được đưa ra.
Sau khi đất đã đạt được mức ổn định và có thể xem là màu mỡ, sạch và trồng được nhiều loại rau khác nhau. Người Nhật tuân thủ 1 quy trình, không sử dụng hoặc sử dụng có giám sát các loại phân bón hóa học và thuốc trừ sâu. Việc này trong nền kinh tế công nghiệp có lẽ là một sự ngu ngốc. Và họ tiếp tục thua lỗ với mảnh đất này .
Khi trồng cây ngô, lúa mì, dâu tây, v.v.. nhưng đặc biệt họ vẫn kiên quyết không sử dụng bất kỳ loại thuốc trừ sâu, đồng thời để thu hoạch tự nhiên. Do không coi trọng sản lượng của trái cây và rau quả, chu kỳ nhân giống cây trồng khiến cho doanh nghiệp vẫn tiếp tục bị mất chi phí và vốn. Điều này thật sự đã trở thành trò cười của người dân địa phương.
“Nhưng không ai có thể nghĩ rằng, sau 5 năm này người dân Trung Quốc đã được mở mang tầm mắt. Các công ty Nhật Bản này sản xuất ra mỗi lít sữa bò có giá 22 tệ (khoảng hơn 70.000 vnđ), đắt hơn giá sữa trong nước gấp 1,5 lần. Mỗi cân dâu tây do họ sản xuất có giá 120 tệ/cân (khoảng 400.000 vnđ)”
Nguồn nông sản sạch này được đưa về tiêu thụ tại thị trường Nhật Bản, chỉ có 10% số đó được đưa đi tiêu thụ tại thị trường Trung Quốc. Việt Nam thì sao nhỉ, các sản phẩm, tốt, giá trị đều được đem đi xuất khẩu, những đồ kém chất lượng lại nhập về cho người dân trong nước dùng. Có lẽ chỉ cần với điều này ta đã thua người nhật quá nhiều.
Hiện nay thực phẩm sạch là một chủ đề luôn được quan tâm tại nhiều quốc gia trên thế giới. Và hình ảnh của người Trung Quốc đang hiện ra trên chính người Vệt chỉ có điều khác biệt là, hiện tại tài nguyên đất của chúng ta vẫn còn khá tốt, chưa bị ô nhiễm hoặc mất nhiều. Hãy chung tai cải tạo và bảo vệ. Tôi không muốn 30 năm nữa chúng ta mới có được 1 bài học như người Nhật hay Mỹ, Chúng ta đã có tấm gương của họ, tại sao lại không thay đổi. Hãy tự trồng cho mình những thực phẩm sạch, bạn sẽ tự bảo vệ sức khỏe của mình.